Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

LỜI TRẦN TÌNH CỦA BIỂN




Có nhiều đêm trời đẹp 
Trăng ngự trên tầng không
Biển hôn bờ cát trắng
Bị trăng khuya hiểu lầm .

Rồi có lần Trăng trốn
Biển lần vào lối mây
Biển bao đêm lặng lẽ
Đi tìmTrăng từng ngày.

Ở bến bờ xa lắc
Biển gợn sóng trầm ngâm 
Trăng hững hờ giận dỗi
Nhìn Biển trong lạnh lùng !

Trăng cứ ở trời cao
Hồn vui với muôn sao
Bỏ mặc người bạn biển
Ôm sóng xanh nghẹn ngào

Trăng còn giận biển rồi
Nên chẳng về với biển
Vầng trăng xưa đã hiện 
Mà vẫn xa vời vời ...

Trăng làm gì hiểu nổi
Biển khắc khoải chờ mong
Trăng làm sao hiểu được
Lòng biển đau vô cùng ?

Từng đêm biển gọi mãi
Trăng có nghe gì không
Mong Trăng xưa lại đến
Để cùng ai mãi gần !...




2 nhận xét:

  1. Cảm tác cùng bài thơ “LỜI TRẦN TÌNH CỦA BIỂN” của tác giả MĐ:


    LỜI CỦA TRĂNG

    Trăng hiểu lòng biển gọi
    Cồn cào những ngày đêm
    Dù hôn bờ cát mịn
    Tim vẫn nhìn về trăng!

    Trăng hiểu lòng biển gọi
    Dù lòng đầy bão giông
    Biển vẫy vùng cuộn sóng
    Cuốn mây với trăng cùng!

    Trăng hiểu lòng biển gọi
    Giữa bao la mệnh mông
    Biển khát khao phẳng lặng
    Cho trăng rơi vào lòng!

    Trăng hiểu lòng biển gọi
    Nên khóc một đời trăng
    Lệ tràn đêm thanh vắng
    Ôm biển tình ngàn năm.

    Hết (Đàm Quyên, 14/9/13)

    Trả lờiXóa
  2. Biển làm sao hiểu được
    Trăng yêu biển vô cùng!

    Trả lờiXóa

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]